Images

MẸ - NGƯỜI ĐÃ SINH RA TÔI LẦN THỨ HAI VÀ CÙNG LÀ NIỀM TỰ HÀO CỦA TÔI

Hi Bạn,

MẸ LÊN THĂM TÔI NĂM 2016
Mẹ tôi cũng như bao như người  mẹ khác là một người phụ nữ vô cùng đảm đang, chịu khổ, lặng lội tảo tầng, thậm chí bon chen với đời cùng chung sức với ba để nuôi sáu anh em khôn lớn. Mẹ rất chu đáo lo lắng chăm sóc cho mấy anh em, lo từng miếng cơm mang áo, cuốn tập, giấc ngủ và tôi còn nhớ như in trong một lần tôi đứng trước sự sống và cái chết thì MẸ sẳn sàng hy sinh cả tính mạng để cứu tôi và đó là lần mẹ tôi sinh ra tôi lần thứ hai.

Mỗi lần tôi nghe mẹ kể về tôi lúc thủa ấu thơ thì cũng là lúc tình yêu thương MẸ vô bờ bến lại trổi zậy trong tôi: Mẹ tôi kể rằng Lúc con vừa mới chào đời thì trời bắt đầu vào mùa đông mưa gió triền miên, và kinh tế gia đình lúc này rất khó khăn, ba mẹ hay cãi vã nhau và mẹ lại bị sốt nhau trong khi đó phải chăm lo cho anh trai mới hơn một tuổi.

NGHỀ ĐANG NONG - ẢNH MINH HỌA
Lúc đó ba thì đang nong rồi đi bán nong, một mình ba làm không đủ nuôi ba mẹ con, nên cũng không có tiền để mua than sửa ấm cho con trong khi đó trời rất rét, giá lạnh. Mẹ rưng rưng nước mắt và kể tiếp, mẹ nhờ hàng xóm nhắn giùm bà ngoại mua cho ít than và mang cho ít gạo và con được vài tháng mẹ gửi 2 anh em và làm phụ ba.

Những gì mẹ kể lúc tôi còn nhỏ, tôi dường như không thể quên một chi tiết nào và tôi cảm nhận được tình yêu thương của mẹ giành cho anh em tôi là vô bờ bến. Rồi thời gian trôi qua mà cuộc sống gia đình vẫn vất vã, khó khăn nên 1994, ba tôi quyết định đưa gia đình di cư vào ĐĂK LĂK làm kinh tế mới  với mong muốn có cuộc sống no ấm hơn.

Qua vài năm cuộc sống gia đình tạm đi vào ổn định, và tôi lúc này tôi đã có thêm em trai và tôi thì đang học cấp một, khoảng 8 tuổi. Vào một hôm buổi trưa lúc khoảng 1h tôi nhớ rất rõ, trời năng nóng 3 anh em ra giếng múc nước tắm và đùa giỡn với nhau, hồi đó không như bây giờ có nước sẳn mà phải tự múc nước từ giếng lên.

Cái thành giếng lâu năm bị mối ăn mục hết mấy tấm ván và thế là tôi múc nước nặng quá dựa vào thành trúng tấm ván mục, trợt chân thất thế rớt luôn xuống giếng, anh trai thấy vậy vào gọi mẹ , lúc này mẹ đang ngủ trưa, ba thì vắng nhà. Mẹ rất hoảng hốt chạy ra và la làng được 2 tiếng cứu cứu thì thấy tôi đã giả gạo liền nhảy thẳng xuống giếng tìm tôi và đẩy tôi lên cho tôi thở, mẹ cố gắng đẩy hết tay thì tôi mới ló đầu khỏi mặt nước để thở, cũng may lúc này vào mùa nắng nên nước cũng cạn.


Mẹ tôi biết bơi nhưng giếng nhỏ quá và hoảng hốt nên mẹ không bơi được, chỉ biết cố gắng hết sức đẩy tôi lên cho tôi thở và mẹ thì uống nước không kém gì tôi, trong lúc đó bà con hàng xóm chạy tới kịp thời xuống lôi tôi và mẹ lên, ngay lúc này tôi hoảng sợ vô cùng, từ cõi chết trở về. người mẹ vĩ đại của tôi đã sinh ra tôi thêm một lần nữa, một lần nữa tôi cảm thấy mình rất may mắn và vô cùng hạnh phúc khi có được một người mẹ vĩ đại.

Tôi viết lên những dòng tâm sự này mà sâu thẩm trong trái tim tôi rạo rực thôi thúc tôi phải làm gì đó để lo cho mẹ có cuộc sống tốt hơn khi nhìn lại mẹ đã già đi nhiều mà vẫn lặng lội đi buôn bán nuôi anh em tôi. Và  những dòng tâm sự này tôi muốn chia sẽ để hứa với lòng mình rằng phải cố gắng mỗi ngày, cố gắng hơn nữa trở thành người có ích cho gia đình, xã hội để mẹ tôi có thể tự hào về tôi nhiều hơn và lo cho cuộc sống của mẹ được tốt hơn , không phụ công ơn, sự hy sinh, tinh yêu thương vô bờ bến của mẹ.

Và Mẹ cũng là động lực để tôi tiếp tục bước trên hành trình cuộc sống mặc dù phía trước có bao nhiêu khó khăn, thử thách vẫn không làm tôi nhục chí. Con cảm ơn mẹ, cảm ơn gia đình, cảm ơn tất cả những gì đã và đang sảy ra , cảm ơn vì đã có mặt trên cuộc đời này. Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm ...

Hành động mỗi ngày _ Thành công không giới hạn.

0 nhận xét: